FANPAGE

Responsive Ads Here

Thứ Tư, 10 tháng 9, 2014

Giải mật tâm thư gửi tác giả quyển Đèn Cù

Giải mật tâm thư gửi tác giả quyển Đèn Cù – Trần Đĩnh. 

(giá hơn 500.000 VND trên Amazon – có 3 người đặt mua)

Có một nguồn tin rất đáng tin cậy, là ô sin bên thua cuộc… cách đây khá lâu có ghé tai kể: 

Trong một căn biệt thư sang trọng ở số X đường Y, tổng bí thư lên giường, dục vợ đi ngủ. Bà vợ xúng xính trong bộ đồ ngủ ngồi trước bàn trang điểm đang mải mê tỉa lông mày, bống quay lại hỏi chồng:

- Anh yêu, mấy chục năm trước, khi anh còn là một cậu nhà quê, không bằng cấp, cũng chẳng có một tý tri thức gì, lúc đó có bao giờ anh mơ ước rằng, một ngày nào đó anh sẽ được làm tình với phu nhân tổng bí thư không?
….




Vâng, tóm lược 599 trang của quyển Đèn Cù, đơn giản chỉ là những câu chuyện như vậy, được thay tên, tuổi, địa chỉ của các nhân vật, y như cách người thợ thủ công xưa buồn tẻ dán từng những miếng ghép đơn điệu bằng giấy lên trục xoay của chiếc đèn cù.

Hay như một cậu bạn hỏi: anh đã đọc hết quyển Đèn Cù, anh nhận xét thế nào về tác giả Trần Đĩnh – giới hạn trong 10 chữ. Câu trả lời sẽ là: Bóng dáng máng lợn trong “Ông lão và con cá vàng”.

Một ông lão ngư phủ có công bắt được con cá, được cá trả ơn vì đã thả cá ra, nhưng không thỏa mãn với mọi thứ mình có được, cuối cùng lại… cô đơn chiếc bóng bên cái máng lợn ngày nào.

Một người thợ viết bậc cao, thậm chí cứ cho là ở mức cao nhất, chuyên viết theo đơn đặt hàng với thù lao hậu hĩnh (thậm chí có những thù lao tính bằng vài căn nhà mặt tiền phố Huế - Hà Nội - theo Đèn Cù), nhưng luôn muốn áp đặt suy nghĩ, ý chí, và “lẽ phải” theo cách của mình lên tư duy của nhân vật được đặt hàng viết. Chỉ mỗi điều, những “nhân vật” đó ở ngành nghề khác – “nghề làm quan”, thì “tai nạn nghề nghiệp” âu cũng là điều khó tránh khỏi.

Gần 600 trang giấy kín chữ được diễn đạt, hành văn đúng như tiêu đề ĐÈN CÙ, thể hiện sự loanh quanh luẩn quẩn trong tư duy người viết – TÀI (văn), BẤT ĐẮC CHÍ (chính trị). Về hình ảnh không khác gì chú cá Giác hút sống cộng sinh, cả đời quẩn quanh cá voi, “xỉa răng” và dọn ký sinh trùng trong răng cá Voi, bơi cùng cá voi, sống cùng cá voi và… tưởng mình là cá voi. Đến khi có dông bão, cá voi tiếp tục sống với những chú cá Giác hút khác, một số chú cá Giác hút bị đánh dạt lên bờ.. ngáp ngáp.

Trân trọng “thiên tước” – tuổi thọ của người viết đã 84 tuổi, để có thể dành 2 ngày liên tục đọc hết (bản pdf miễn phí) gần 600 trang tập sách Đèn Cù, cái đọng lại của độc giả có lẽ không phải những lời tán dương của những chú cá Giác hút khác như Ngô Nhân Dụng, như San Hô (Osin Huy Đức) sống bằng thức ăn thừa trong răng cá nhà táng , cá mập, cá voi…mà là thoáng chút thương cảm cho một người già cả, nhưng không vượt qua nổi cái bóng của mình. Y như chi tiết mà người viết có nêu về chuyện cái bóng của Zarathoustra:

“Cặp nhân vật này cứ đêm đến lại thì thầm lên sổ thu chi được mất với nhau. Chủ nhân mất nhiều, rất nhiều, tóm lại toàn bộ bản ngã hắn… Nhưng bù lại cái bóng của hắn lại thu về rất nhiều. Địa vị, quyền lợi, tên tuổi. Tóm lại vớ bẫm. Và rồi cái bóng cứ thế lớn ra, trùm lên chủ nhân, hóa thành hào quang lý tưởng dắt dẫn chủ nhân và chủ nhân chỉ còn là cái bóng”.

Nguyên thủy gốc tích của cái ĐÈN CÙ thực ra hết sức nhân văn: thân trụ ở giữa đèn là biểu hiện trục khôn, cái chao đèn quay sáu mặt biểu tượng cho sáu cá tính của con người: thương, ghét, giận, buồn, vui, hờn. Chao đèn quay, tượng trưng cho con người hay thay đổi cũng có căn do, đó là đạo làm người. Chao đèn quay luôn nhờ ánh đèn soi sáng, cũng như con người tốt lành cũng nhờ đạo đức. Sáu mặt của chiếc đèn làm bằng giấy màu tươi sáng biểu hiện cá tính của con người". 

Nói theo vật lý, sự chênh lệnh nhiệt độ không khí gây nên chênh lệch áp suất giữa vùng không khí bên trong và bên ngoài chao đèn, tạo ra luồng gió khiến chao đèn quay.

Phải chăng, với lực quán tính ly tâm sinh ra khi quay, Đèn Cù đã làm văng ra một số cái bóng…như tác giả, lay lắt và nhòa đi trong ánh sáng mặt trời đang dần mọc lên, chiếu rọi sau đêm Trung Thu vừa trôi qua?

P/S:

Ảnh minh họa chỉ mang tính... minh họa một cách nhìn 

Các từ khóa "giải mật", "tin cậy"...chỉ mang tính câu like :)))

Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2014

Y như ... 30 năm trước

Một đồng chí nguyên lãnh đạo Bộ Giáo Dục về thăm và dự khai giảng trường cũ. 

Rưng rưng phát biểu trước toàn thể thày và trò, đồng chí nhắc lại câu nói của bác Hồ "Non sông VN có trở nên tươi đẹp hay ko,dân tộc VN có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc 5 châu được hay không,chính là nhờ 1 phần vào công học tập của các cháu"… thuộc lòng vì năm nào cũng nhắc. 



Sau khi gặp gỡ lãnh đạo, đánh trống, bắt tay và giao lưu, đồng chí ngỏ ý muốn thăm lại Ký Túc Xá nơi ngài đã từng ở cánh đây hơn ba mươi năm:

— Ồ, Ký Túc Xá trông vẫn y như ba mươi năm trước!

Đồng chí đến căn phòng cũ, hiện nay một nam sinh đang ở.

— Ồ, vẫn cái bàn ta từng ngồi học hơn ba mươi năm trước.

— Ồ, vẫn cái giường ta từng nằm hơn ba mươi năm trước.

— Ồ, vẫn cái tủ ta treo quần áo hơn ba mươi năm trước.

Ngài mở tủ ra bắt gặp trong tủ có một cô gái đang không một mảnh vải che thân. Cậu nam sinh vội giải thích:

— Dạ thưa đây là bà chị họ của em mới ở quê ra!

— Ồ, cậu giải thích giống hệt ta hơn ba mươi năm trước.

P/S : ảnh chỉ mang tính... minh họa Lễ Khai Giảng. 

Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014

Tai nạn giao ... thông

Nhân ngày nghỉ, cầm nắm tiền thưởng lao động tiên tiến xuất sắc trên tay, anh rất hoành tráng vẫy một cái taxi. Chui vào xe, kéo dây bảo hiểm cài chặt, anh dõng dạc: “Phá Đò Đồ Sơn thẳng tiến”.

Ku tài xế trố mắt quay sang nhìn anh. Nhìn cái gì mà nhìn, chú 27 tuổi, vẫn còn Ngọc Trinh hay sao mà không biết Chọi trâu với Chọi người ở Đồ Sơn?

Dạ, em biết chọi người từ năm 16 tuổi, chứ không phải đợi đến sinh nhật lần thứ 27 mới chọi nhau. Em chỉ ngạc nhiên vì anh đeo dây bảo hiểm thôi ạ.

Thế chọi người chú có đeo bao cao su không? Khác gì anh lên xe chú anh phải đeo dây bảo hiểm.

Vâng, thực ra chuyện đi Phá Đò ở Đồ Sơn chỉ là … hư cấu, nhưng chuyện phải “bảo hiểm” khi giao cấu lại là thật. Vấn đề ở đây là có bao nhiêu người ngồi lên xe ô tô có thói quen đeo dây bảo hiểm, như thói quen đeo bao cao su lúc “xếp hình”???


Chúng ta nháo nhào thương xót khi xe khách chở 53 người lao xuống vực, xôn xao vì một ông tướng Công an tử nạn vì tai nạn giao thông. Sự nháo nhào, xôn xao, thương cảm và lên án đấy có quá được một tuần như những vụ tai nạn chết người khác? Để rồi mọi thứ lại bình lặng như đá ném ao bèo, quay trở về với đề tài muôn thủa theo kiểu trong showbiz vú ai to hơn, chân ai dài hơn, mất trinh năm bao nhiêu tuổi là phù hợp. Và cuối cùng… tai nạn giao thông là chuyện của… người khác, không phải là việc của mình.

Có chăng, việc để “buôn” lúc trà dư tửu hậu, “chém gió” diễn đàn, viết dăm bài đăng báo… chỉ là lỗi phải trái thuộc về ai, lái xe, nhà xe, cơ quan chức năng, do ngồi không đúng chỗ an toàn nhất trên ô tô, hay do… cái phanh xe vớ vẩn. Mà chính chúng ta quên mất một điều cốt tử: mạng sống của chúng ta, 80% là do chính chúng ta lựa chọn giữ nó thế nào, 20% còn lại mới là lý do khách quan mà chúng ta đang bàn về… cái chết của người khác.

Bất cứ ai từng đi xe bus, taxi hoặc ôtô khách đều đã chúi nhủi về trước ít nhất vài lần những khi bác tài phanh gấp. Nếu nhanh tay vịn lại kịp thì không sao, còn không nhẹ thì u đầu, sứt trán. Trường hợp đụng xe khi đang chạy nhanh thì hậu quả thật khó lường. 

Khi xe chạy với tốc độ chỉ 60-70 km/giờ thôi, theo quy luật vật lý, người ngồi trong xe có động năng tương ứng với tốc độ của xe. Trường hợp xe dừng lại đột ngột, nếu bạn đeo dây an toàn thì bạn sẽ được dây giữ lại. Nếu không có dây an toàn thì cả người bạn sẽ bị ném về phía trước vào kính lái hoặc ghế trước với tốc độ 60-70 km/giờ, "lực va đập" tác động lên người có thể là hàng ngàn Jun, tương đương động năng một băng đạn AK47 bắn thẳng vào bạn, chấn thương hoặc chết là điều không thể tránh khỏi.

Vậy, hãy đừng chờ đợi những văn bản pháp luật, đừng chờ đợi vào lương tâm của cánh tài xế, đừng chờ đợi vào … những cái phanh xe. Các bạn hãy cố mà chủ động giữ gìn cái mạng sống của mình trước đi đã. 

Tập thói quen dùng dây bảo hiểm khi đi ô tô y như thói quen dùng bao cao su khi làm tình. Cân nhắc trước khi leo lên một cái xe khách quá tải, y như trước khi leo lên một “đối tác tình dục” đang… “kỳ đèn đỏ”. 

Và hãy hiểu rằng, luật giao thông đường bộ cấm bạn lái xe khi chưa có bằng lái, cũng y như điều 112 bộ luật hình sự cấm bạn giao cấu với trẻ em dưới 13 tuổi. Bạn chết hoặc tàn tật suốt đời cũng không khác gì bạn lãnh án chung thân hoặc tử hình đâu. Phỏng ạ.

P/S: 

Ảnh minh họa duy nhất một loại tai nạn giao thông mà bạn có thể... thích.

Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

Chuyện có hậu của cô gái gần 30 vẫn còn trinh

Sau khi tự nhủ “đừng chết vì yêu”, "cô ấy" cũng được cấp phát một tấm chồng xứng đáng theo tư tưởng cổ truyền “cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” và "nồi Lào úp vung Ý".

Đám cưới tổ chức linh đình trong khách sạn sang trọng để ăn uống xong là lên phòng làm cái việc ai_cũng_biết_là_việc_gì_đấy.

Mỗi tội, khi cưới nhau cả hai vợ chồng vẫn còn trinh nên không biết phải làm gì trong đêm động phòng! 

Sau khi vào khách sạn, chồng "cô ấy" trốn vào phòng tắm gọi bố xin ý kiến! 

- Bố ơi, con phải làm gì trước tiên đây? 

- Cởi hết quần áo rồi lên giường! 

Chồng cô ấy làm theo! "Cô ấy" thấy vậy nên cũng chạy vào phòng tắm gọi cho me mình hỏi ý: 

- Mẹ à, ảnh trần truồng leo lên giường! Con phải làm gì đây? 

- Cởi hết quần áo rồi lên giường với nó! 

Cô ấy nghe lời làm theo! Nằm được một lúc, chồng "cô ấy" xin phép chuồn vào nhà tắm gọi bố: 

- Bố ơi, vợ con cũng đang trần truồng trên giường, con phải làm gì tiếp đây? 

- Vào ngắm nghía thân thể của nó, khi nào thấy mắt hoa lên thì lấy cái bộ phận cứng nhất của con nhét vào cái chỗ nó dùng để tiểu !

Lúc sau, cô ấy cũng gọi điện mẹ: 

- Mẹ ơi, con phải là gì đây? 

- Khởi động cho nó bằng cách liếm láp chỗ đi tiểu của nó, rồi nhét chỗ đi tiểu của nó vào chỗ đi tiểu của con. 

Hướng dẫn xong xuôi, hai bên thông gia yên tâm đi ngủ.


Đến tận chiều ngày hôm sau, đợi mãi không thấy tân nương – tân lang xuống, hai nhà cùng lên định gọi đôi trẻ dậy bỗng thấy:

...............

- Chú rể đang cắm đầu vào bồn tiểu nữ trong khách sạn 

- Cô dâu đang nhấp nhổm liếm láp cái bồn tiểu nam và tìm mọi cách nhét nó vào “chỗ đái” của mình.