Ta cùng frienlist ta sinh ra phải thời công nghệ, lớn lên gặp bão thông tin
Trông thấy:
Mỹ tạo ra mạng Internet ảnh hưởng đến toàn cầu
Nga có công nghệ quốc phòng khiến thế giới nghiêng mình lác mắt
Đế chế Facebook hàng tỷ đô được tạo ra bởi Mark Zuckerberg
Thế giới phẳng từng giờ bởi Ipad Iphone
Thật khác nào:
Chuyện cổ tích bước vào hiện thực
Trí tuệ con người biến đổi thế giới quan!
Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa.
Chỉ giận chưa thể đuổi kịp nước Nga, vượt qua nước Mỹ,
Mà vẫn mãi làng nhàng thuộc thế giới thứ ba
Dẫu cho trăm thân này ngày ngày bị “ném đá”, nghìn acount này bị block không tha, ta cũng cam lòng.
Frienlist bạn cùng ta,
Học vị nhiều người cao, công chức càng không thiếu
Ăn thì check in Foursquare toàn nhà hàng cao cấp
Mặc thì hàng hiệu từ Gucci, Kanally hoặc Bally
Chức nhỏ thì sớm vào… quy hoạch
Lương ít thì có lộc nhiều.
Toàn một vợ, hai con, ba tầng, bốn bánh
Trong cuộc họp thì gật gù ngủ gục
Lúc hết giờ thì lục cục lượn sân golf
Đến nhà nghỉ thì hotgirl, chân dài, showbiz dập dồn
Ảnh tự sướng ngập tràn trên facebook feed
Thật là so với:
Chốn bồng lai Từ Thức thịt được tiên, sống để tiêu tiền hơn Warren Buffett ngày ngày trúng quả.Ta nào có kém gì?
Thế mà, bà con ta nay:
Nhìn khoa học chậm tiến mà không biết lo
Thấy công nghệ thụt lùi mà không biết thẹn
Giáo sư ư? Thấy tàu ngầm dân tự chế mà chẳng chạnh lòng
Tiến sỹ à? Nghe “Hai lúa” chế tạo máy bay sao không tự ái?
Số đông người lấy nhậu nhẹt làm vui
Thêm dăm kẻ lấy bóng banh, lô đề làm sở thích
Ham massage, sexshow, .. rồi cặp bồ để “phịch”
Chất xám chảy dần xuống dưới bẹn để xuất … lung tung
Chỉ lo kiếm dự án để mánh mánh mung mung
Không thích chọn đề tài mà tập trung nghiên cứu
Ra nước ngoài học tập mà chỉ thích đi buôn
Vào hội thảo chỉ lo lấy phong bì rồi té
Bệnh háo danh lây tựa Sởi trong viện Nhi đợt trước
Dịch thành tích tựa hàng nghìn tỷ in lại Sách giáo khoa
Mua bằng giả để vênh vang tiến sỹ
Đạo văn người ngỡ tưởng thành dịch giả, giáo sư
Thử hỏi trình độ, bằng cấp, nhân cách, đạo đức được bao nhiêu, mà múa bàn phím đòi đánh Tàu đuổi giàn khoan Dầu Khí...
Cho nên:
“Dự án cao cấp” đẻ ra mà bán chẳng ai mua “Công nghệ tốt” mà không người áp dụng.
Đề tài đóng gáy cứng, chữ vàng, mọt kêu trong tủ sắt
Khu đô thị tồn kho nhiều như chó ị giữa đồng hoang.
Hội nhập làm chi, mà ngoại ngữ khi điếc, khi câm?
Toàn cầu hóa làm gì mà kiến thức khi mờ, khi tỏ?
Hiện đại hóa ư? Cái cày cổ lỗ vẫn bám đít con trâu
Công nghiệp hóa ư? Toàn nhận gia công hoặc bán thô tài nguyên khoáng sản
Thật là:
“Dân gần trăm triệu ai người lớn, Nước bốn nghìn năm vẫn trẻ thơ”!
Nay nước ta:
Đổi mới đã lâu, hội nhập đã sâu
Nội lực cũng nhiều, đầu tư cũng mạnh
Khu vực tạm hòa bình, nước ta càng ổn định
Nhân tâm giàu nhiệt huyết, pháp luật rộng hành lang
Thách thức không ít, nhưng cơ hội là vàng!
Chỉ e:
Bệnh háo danh không mua nổi trí khôn
Dịch thành tích chẳng làm nên thương hiệu.
Giỏi mánh mung không lừa nổi đối tác nước ngoài
Tài cờ bạc không địch nổi hacker quốc tế.
Dạng cặp chân dài mà nhỏ giãi bậc giáo sư
Phong bì mỏng cũng đảo điên đời tiến sỹ.
Hỡi ôi,
Biển bạc rừng vàng, mà nghìn năm vẫn mang ách đói nghèo
Tài giỏi thông minh, mà vạn kiếp chưa thoát vòng lạc hậu.
Nay tớ bảo thật với bà con:
Nên lấy việc đặt mồi lửa dưới ngòi pháo làm nguy
Nên lấy điều để nghìn cân treo sợi tóc làm sợ
Phải xem đói nghèo là nỗi nhục quốc gia
Phải lấy lạc hậu là nỗi đau thời đại
Mà lo học tập chuyên môn
Mà lo luyện rèn nhân cách
Block lại lũ anh hùng bàn phím
Luyện cho mình tăng Trí tuệ Chân kinh
Khắc tài sản như Bầu Kiên, Tiền Còi, Đoàn Nguyên Đức chẳng phải to
Trẻ thi đấu trên đấu trường quốc tế, Ngô Bảo Châu sớm chỉ là chuyện nhỏ
Được thế thì:
Lấy lại Hoàng Sa, Trường Sa cũng chẳng khó gì
Dìm Trung Nam Hải làm chư hầu cũng không là chuyện lạ
Không chỉ anh em mở mặt mở mày, lên Lexus, xuống RollRoice
Mà đến nông dân cũng hưng sản, hưng tâm thừa tiền vào Vila, ra Resort
Chẳng những liệt tổ liệt tông nước Việt được hương khói nghìn thu
Mà tổ tiên anh chị em cũng được bốn mùa thờ cúng,
Chẳng những thân ta kiếp này thỏa chí,
Mà đến muôn người, trăm đời sau còn để tiếng thơm.
Chẳng những tên tuổi ta không hề mai một,
Mà thương hiệu cá nhân cũng sử sách lưu truyền.
Trí tuệ Việt Nam thành danh, thành tiếng
Đất nước Việt Nam hóa hổ, hóa rồng
Lúc bấy giờ anh chị em ta không muốn làm đại gia, phỏng có được không?
Nay tinh hoa bốn biển năm châu nằm trên Google Search
Chỉ cần chịu nghiên cứu tự nâng cao trình độ, sẽ sớm nổi tiếng chả cần câu like
Nhược bằng không tu thân tích trí, chỉ chém gió suông, thì muôn kiếp là phường phàm phu tục tử.
Phải coi:
Lạc hậu, đói nghèo là kẻ thù không đội trời chung
Bỏ cái thói cứ điềm nhiên không muốn trừ hung, không lo rửa nhục
Muốn vĩnh viễn Trung Nam Hải phải cúi đầu tuân phục
Chỉ một phương sách cuối cùng - là hưng chấn chính bản thân...
P/S:
Đại Du chỉ là người kể chuyện, nhặt nhạnh và mông má
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét